Loạt
Bài Xưng Xứ Canaan Là Của Quí Vị - Bài #3
Giôsuê 23:1-8
CHIẾN
SĨ GIÀ CHUẨN BỊ DỞ TRẠI
Phần giới thiệu: Câu 1 trong phân đoạn
Kinh thánh thuật lại câu chuyện. Israel đã đòi hỏi phần đất mà Đức
Chúa Trời đã hứa với họ và vị lãnh tụ trung tín của họ là Giôsuê, ông đã già rồi
và sửa soạn qua đời, câu 14. Tuy nhiên, trước khi ông lìa khỏi họ, ông có đôi điều
muốn nói với họ về việc phục sự Đức Giêhôva. Muốn thực hiện điều nầy, ông triệu
tập hai lần nhóm lại. Lần thứ nhứt, ở chương 23, được tổ chức với các trưởng
lão và các cấp lãnh đạo của dân sự. Lần thứ hai, được ghi lại ở chương 24, bao
gồm hết thảy dân Do thái.
Khi
Giôsuê, người chiến binh già nua trung tín, sửa soạn dở trại, ông muốn khích lệ
Israel
nên ở lại đường chạy vì cớ Đức Chúa Trời. Ông biết rằng hạng chiến binh già nua,
nghĩa là, người nào nhận biết Môise và Giôsuê, họ đang mau chóng qua đi hết. Ông
biết rằng một thế hệ mới sẽ đến trên đường chạy không nhìn thấy hết các phép lạ
và mọi dấu kỳ của Đức Giêhôva ở giữa họ. Trước khi ông qua đời, ông chỉ muốn nhắc
cho họ nhớ đến Đức Chúa Trời mà họ đang phục vụ mà thôi.
Trong
2 chương nầy, cũng có một số bài học giá trị cho chúng ta nữa. Chúng ta sống
trong thời buổi khi có nhiều người quên phứt sự vinh hiển và quyền phép của Đức
Chúa Trời, và những ai đã nhận biết mọi việc ấy ngày càng trở nên ít ỏi hơn. Chúng
ta cần phải được nhắc nhớ đến quyền phép và sự vinh hiển của Đức Chúa Trời của
chúng ta. Con cái chúng ta cần phải hiểu biết quyền phép của Ngài!
Mấy
câu nầy cho chúng ta biết mọi điều chúng ta cần phải biết sáng nay về việc phải
giữ công việc của Đức Chúa Trời sao cho luôn sống động. Khi chúng ta nhìn qua mọi
điều ấy hôm nay, hãy để cho Chúa phán với tấm lòng của bạn và hãy để cho Ngài tạo
ra bất cứ sự thay đổi nào trong đời sống của quí vị hầu cho thế giới đang dãy
chết nầy sẽ nhìn thấy sự vinh hiển và quyền phép của Đức Chúa Trời đang vận hành
trong hội thánh của Ngài và trong đời sống của dân sự Ngài. Chúng ta hãy nhìn
vào bối cảnh Người Chiến
Sĩ Già Chuẩn Bị Dở Trại.
I. MỐI QUAN TÂM CỦA GIÔSUÊ (23:1-8).
(Minh hoạ: Khi Giôsuê ở gần thời điểm
phải ra đi, ông thấy một số việc bắt đầu xảy ra trong đời sống của dân sự Israel . Ông
nhìn thấy những vụ việc mà ông không thích. Vì vậy, giống như bất kỳ vị lãnh tụ
nhơn đức nào, ông cảm thấy có bổn phận phải chỉ ra những vụ việc nầy với dân sự
trước khi ông ra đi).
(Minh hoạ: Giôsuê có cùng nghĩa vụ
mà các nhà truyền đạo của Ngôi Lời có trong thời buổi của chúng ta. Khi chúng
ta nhìn thấy sai sót trong đời sống của dân sự, chúng ta có bổn phận trước mặt Đức
Chúa Trời là phải nói cho họ biết các sai sót nầy. Tại sao? Vì chúng ta yêu mến
họ và chỉ muốn điều tốt nhứt của Đức Chúa Trời trong đời sống của họ).
Có
ba việc Giôsuê đang lo:
A. Ông lo sợ về sự tự mãn (câu
6) - Giôsuê
e rằng dân sự Israel
sẽ bắt đầu cho Luật Pháp của Đức Chúa Trời là điều tất nhiên. Ông e rằng họ sẽ
trở nên tự mãn trong cách ăn ở với Chúa rồi bắt đầu để cho mọi việc cứ trôi đi
trong đời sống của họ. Buồn thay, ông lo
rất đúng, đây chính xác là những gì họ đã làm!
(Minh hoạ: Tôi tin rằng tội tự
mãn là một trong những tội lỗi phổ thông nhất có giữa vòng dân sự của Đức Chúa
Trời! Bản thân chúng ta nắm lấy thái độ của người Laođixê - Khải huyền 3:14-22. Bản thân chúng ta lấy
làm thoả mãn với trạng thái thuộc linh của mình và kết quả là, chúng ta mọi việc
cứ trôi đi thoải mái trong đời sống chúng ta, chúng đưa chúng ta xa khỏi Đức
Chúa Trời rồi chìm sâu hơn vào trong tội lỗi! Giống như các Cơ đốc nhân người Laođixê,
chúng ta không nóng cũng không lạnh. (Minh
hoạ: Tình trạng nguồn nước ở Laođixê. Nước lạnh được chuyền xuống vùng
núi Côlôse, còn nước nóng được chuyền xuống từ vùng Hieropolis. Khi từng nguồn
trong hai dòng nước nầy xuống tới Laođixê, chúng đổi thành hâm hẩm. Giống như
nguồn nước nầy, hội thánh hiện đại không mát mẻ giống như uống nước lạnh, hội
thánh cũng không kích thích như tắm nước nóng. Chúng ta sống hâm hẩm và chẳng tốt
lành chi hết, nhưng có ảnh hưởng như thế cho những ai quen biết với chúng ta!)
(Minh hoạ: Đây là tình huống thật
trong đời sống của nhiều người ngày nay! Có nhiều người ở đây trong hội thánh đã
bị con rệp tự mãn cắn phải. Dân sự không còn phấn đấu để phục vụ Chúa, chinh phục
kẻ bị mất và sống đời sống thánh khiết, nên thánh cho sự vinh hiển của Đức Chúa
Trời. Thay vì thế, chúng ta lấy làm tự mãn rồi quyết chắc rằng chúng ta đã đạt được
về mặt thuộc linh! Quí bạn của tôi ơi, đấy là tình trạng nguy hiểm coi chừng bị
rơi vào đó!)
B. Ông lo sợ về sự thoả hiệp (câu 7) – Nổi lo khác Giôsuê có, ấy là dân sự Israel
sẽ quyết định chạy theo xứ Canaan khi họ nghĩ
rằng Đức Chúa Trời chết rồi. Ông lo sợ họ sẽ thoả hiệp các tiêu chuẩn của họ và
sấp mình xuống trước các tà thần. Một lần nữa, việc ấy xảy ra khi con người
nhìn vào cuộc tương lai! Cái điều ông lo sợ sẽ xảy ra, đã xảy ra!
(Minh hoạ: Còn chúng ta thì sao? Há
chúng ta không phạm tội giống như người Israel sao? Há dân sự của Đức Chúa
Trời không dâng tình cảm của họ cho các thần khác sao? Chắc chắn là có nhiều người
thờ lạy các thần ích kỷ, thành công, chủ nghĩa vật chất, cơ nghiệp, v.v… Sự thực
là, có nhiều người đang phạm tội thoả hiệp trong đời sống của họ. Chúng ta tự
mình nuông chìu theo các sinh hoạt mà chúng ta biết Đức Chúa Trời không tán
thành, không chấp nhận. Chúng ta làm theo những việc mà chúng ta biết là sai
trái rồi tìm cách xưng công bình việc ấy bằng cách nói: "Thế thôi, cứ làm như vậy mãi!" Trong mọi việc, chúng ta
mĩm cười rồi hát lên: "Ô, tôi yêu mến
Chúa Jêsus dường bao!" Y như một chiếc nhẫn có bề trong rỗng tuếch vậy!
Chúng ta cần phải tránh cái bẫy thoả hiệp là dường nào! Há không thật sao khi một
số người trong quí vị đang làm những vụ việc hôm nay là sai trái? Đức Chúa Trời
đã không thay đổi! Quí vị đang thay đổi! Quí vị đã thoả hiệp với các tiêu chuẩn
theo ý muốn của xác thịt! Có nhớ I Têsalônica 5:22 không? "Bất cứ việc gì tựa như điều
ác, thì phải tránh đi ")
C. Ông lo sợ về sự kết ước (câu 8) - Giôsuê không lo về sự họ kết ước với
Chúa đâu. Thay vì thế, ông lo sợ sự kết ước của họ sẽ bị lỏng lẻo và họ sẽ
không theo sát Chúa như họ đáng phải có. Một lần nữa, chúng ta thấy đấy, từ lịch
sử của dân tộc Do thái, Giôsuê đã lo sợ rất là đúng.
(Minh hoạ: Giống như với hai lãnh
vực nan đề đó, cũng có một lời ở đây cho hội thánh nữa. Rõ ràng là rất đau đớn
trong những ngày tháng gần đây, sự kết ước của nhiều người không còn nằm ở chỗ đáng
phải có nữa! Hãy chú ý quan niệm kết ước của Chúa Jêsus: "Ai
yêu cha mẹ hơn ta thì không đáng cho ta; ai yêu con trai hay là con gái hơn ta
thì cũng không đáng cho ta; ai không vác cây thập tự mình mà theo ta, thì cũng
chẳng đáng cho ta" Mathiơ 10:38. Quí vị có nhìn thấy được
Chúa đang phán dạy điều gì không? Ngài đang
phán dạy với chúng ta rõ ràng rằng nếu Ngài không phải là số 1 trong tấm lòng
và trong đời sống của chúng ta, thế thì chúng ta không xứng đáng với Ngài! Theo
Chúa Jêsus, sự bày tỏ ra tình cảm dành cho Ngài cũng ở trong sự bằng lòng vác lấy
thập tự giá của một người. Điều nầy có ý nói rằng quí vị bằng lòng đưa ra một sự
kết ước hoàn toàn với Chúa Jêsus. Rằng quí vị chẳng cầm giữ lại một điều gì. Quí
vị thuộc về Ngài một cách hoàn toàn! Quí vị mô tả sự kết ước với Ngài như thế
nào sáng nay?)
I. Mối
quan tâm của Giôsuê
II. SỰ THÁCH THỨC CỦA GIÔSUÊ (23:9-24:24)
(Minh hoạ: Trong phân đoạn Kinh
thánh nầy, Giôsuê đang thách thức các trưởng lão và dân sự phải tuân thủ các lẽ
thật nhất định về Đức Chúa Trời. Sự thách thức của ông dành cho họ là hãy nhìn
vào mọi điều Đức Chúa Trời đã làm và sẽ làm trong đời sống của họ. Nếu họ chỉ
nhìn xem Chúa, họ sẽ càng sống loại đời sống đúng mẫu mực nhất cần phải có!)
A. Phải xem xét cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời (23:9-16) – Trong khi có nhiều
thách thức được ban ra ở đây, ý tưởng chính, ấy là Giôsuê đang ra sức chuyển tải
là đây: Nếu quí vị chịu hầu việc Chúa, Ngài sẽ chúc phước cho quí vị. Nếu quí vị
bất tuân Ngài, Ngài sẽ sửa phạt quí vị! (Lưu
ý: Phần thách thức ở câu 11 nằm trong mấu chốt của vấn đề! Cách Israel đáp ứng
với Chúa, là biểu thị trọn vẹn về tình cảm của họ dành cho Ngài).
(Minh hoạ: Sự thách thức nầy vẫn
còn áp dụng cho dân sự của Đức Chúa Trời ngày nay. Lời khuyên rất đơn giản: Quí
vị đùa giỡn; quí vị đùa giỡn sao! Là một con cái của Đức Chúa Trời, quí vị có
hai cách khả thi khi sống đời sống của quí vị. Một là quí vị sống đời sống ấy
trong các giới hạn ý chỉ của Đức Chúa Trời rồi được phước, hoặc quí vị sẽ sống đời
sống ấy ngoài ý muốn của Đức Chúa Trời rồi bị sửa phạt, Hêbơrơ 12:5-11! Sự
lựa chọn hoàn toàn do quí vị đưa ra! Và, sự lựa chọn quí vị đưa ra sẽ được quyết
định bởi tình cảm quí vị dành cho Đức Chúa Jêsus Christ và cho Cha ở trên trời,
Giăng 14:15).
(Minh hoạ: Khải huyền 2:1-7 – Hội thánh tại thành Êphêsô có nhiều lợi điểm đáng
khen, nhưng họ thiếu mất tình yêu sâu sắc bên trong dành cho Chúa Jêsus. Chúng
ta có thể nói những điều chúng ta muốn nói, nhưng đời sống chúng ta minh chứng
cấp độ tình cảm của chúng ta dành cho Ngài!)
B. Phải xem xét công việc của Đức Chúa Trời (24:1-13) – Trong phân đoạn Kinh
thánh nầy, Giôsuê nhắc cho dân tộc nhớ đến nhiều việc lớn mà Chúa đã làm cho họ.
Sự thách thức của ông dành cho họ là phải nhớ lại mọi vụ việc của Chúa vì ích
cho họ. Nếu họ còn nhớ tới sự nhơn từ của Ngài, họ sẽ mong muốn phục sự Ngài
cách trung tín.
(Minh hoạ: Các việc làm của Chúa vì ích cho chúng ta là động
cơ lớn lao cho sự hầu việc! Khi chúng ta thôi không suy nghĩ đến mọi sự mà Ngài
đã làm, việc ấy sẽ thách thức chúng ta phải sâu sắc hơn trong mối quan hệ của
chúng ta với Ngài. Hãy suy nghĩ: Ngài đã chịu chết ra sao; Ngài yêu chúng ta dường
bao khi chúng ta bị lạc mất; Ngài đã đến với chúng ta ra sao trong tội lỗi của
chúng ta; Ngài kêu gọi chúng ta đến với chính mình Ngài như thế nào; thể nào Ngài
cứu chúng ta khi chúng ta cầu xin Ngài; Ngài tha thứ mọi tội lỗi và thất bại của
chúng ta như thế nào; Ngài đưa chúng ta vào trong gia đình của Ngài bằng cách
nào; Ngài đã hứa với chúng ta như thế nào về một nơi ở trên Thiên đàng; thể nào
Ngài đã làm thoả mãn mọi nhu cần của chúng ta; thể nào Ngài đã chúc phước đời sống
của chúng ta; thể nào Ngài đã không lìa, không bỏ chúng ta mọi lúc mọi khi, trong
khi chúng ta đã quên phứt Ngài. Hãy suy nghĩ đến sự cao trọng và sự nhơn từ của
Ngài đối với quí vị. Nguyện mọi sự đó sẽ là động cơ để quí vị làm mới lại mối
quan hệ của quí vị với Ngài sáng nay!)
C. Phải xem xét về ý chỉ của Đức Chúa Trời (24:14-18) - Giôsuê nói cho dân sự biết rằng chính ý chỉ của Chúa dành cho họ
là thanh tẩy đời sống của họ và hầu việc Chúa một cách trung tín. Ngài đưa ra
câu nói cho rằng Ngài và gia đình Ngài sẽ làm y như thế, câu 15! Dân sự đã đáp ứng
lại bằng cách tỏ ra ước muốn hầu việc Đức Chúa Trời vì cớ sự cao trọng và các ơn
phước của Ngài!
(Minh hoạ: Tôi chỉ muốn thách thức
quí vị sáng nay bằng cách nhắc cho quí vị nhớ rằng nói về sự hầu việc Chúa không
những tài liệu giảng dạy phải thật hay, mà là ý muốn của Đức Chúa Trời dành cho
đời sống của quí vị! Ngài muốn quí vị dò xét đời sống của quí vị và hủy diệt bất
cứ điều chi trong đó đang ngăn trở quí vị đồng đi với Ngài. Ngài muốn quí vị phải
sống thanh sạch và đưa ra sự kết ước chỉ hầu việc Ngài mà thôi!)
(Minh hoạ: Hãy chú ý thái độ của Giôsuê
đối với tình huống, câu 15. Ông nói
cho họ biết mọi điều họ nên làm, kế tiếp ông nói rằng cho dù họ có làm gì đi nữa,
ông sẽ phục sự Đức Chúa Trời! Đúng là một bài học cho chúng ta trong vai trò từng
cá nhân một! Sự kiện đáng buồn của vấn đề, ấy là không phải ai cũng hầu việc
Chúa với toàn bộ sự kết ước. Luôn luôn có những người ở lại bên lề của mọi việc.
Hạng người nầy sẽ chẳng muốn làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời cách hoàn toàn
trong đời sống của họ. Tuy nhiên, toàn thể hội thánh không phải lo chuyện làm
hoà với Đức Chúa Trời dùm cho quí vị đâu! Chúng ta cần phải co cụm lại nhìn vào
tha nhân rồi tự đánh giá nghịch lại cách họ đang sống. Quí bạn của tôi ơi, những
người thân của quí vị, các thuộc viên trong hội thánh của quí vị, bạn hữu xóm
giềng của quí vị, v.v… không phải là tiêu chuẩn mà quí vị cần phải đạt tới đâu!
Tiêu chuẩn của chúng ta không có gì khác hơn là Đức Chúa Jêsus Christ! Đức Chúa
Trời đã cứu chúng ta để sống giống như Ngài và đấy là điều mà chúng ta cần phải
phấn đấu để đạt tới, Philíp 3:4-14).
D. Phải xem xét sự làm chứng của Đức Chúa Trời (24:19-24) - Giôsuê đưa ra một câu
nói thật lạ lùng cho dân sự. Ông nói cho họ biết rằng họ không thể phục vụ Chúa!
Ý nghĩa câu nói đó rất rõ ràng. Ông đang nhắc cho họ nhớ rằng Chúa đang chứng
kiến đời sống của họ và họ không thể có mọi thứ theo cả hai con đường. Nghĩa là,
họ không thể phục vụ Đức Giêhôva ở mặt nầy, và hầu việc tà thần ở mặt kia! Ông
có ý nhắc rằng sự phán xét sẽ đi kèm theo một hành động thể ấy. Một lần nữa, dân
sự công bố họ ước muốn bước theo Đức Giêhôva.
(Minh hoạ: Tôi muốn nhắc cho quí
vị nhớ rằng Chúa cũng đang quan sát đời sống quí vị hôm nay đấy, Châm ngôn 15:3. Quí bạn tôi ơi, quí vị
không thể có đủ thứ theo cả hai cách thức như thế! Một là quí vị phục vụ Đức
Giêhôva với sự kết ước tuyệt đối, hoặc quí vị đang sống một đời sống giả hình! Nhiều
người trong thời của chúng ta đang sống giống như dân Do thái trong thời buổi của
Êli. Nhiều người đang cố gắng đi giẹo giữa sống tin kính đối với Đức Chúa Trời
và sống cho bản thân họ, I Các Vua 18:21! Khi chúng ta cảnh cáo dân sự
hôm nay, chúng ta nhận lấy chính sự đáp ứng mà Êli đã tiếp lấy từ dân sự trên
Núi Cạtmên)
I. Mối
quan tâm của Giôsuê
II. Sự
thách thức của Giôsuê
III. GIAO ƯỚC CỦA GIÔSUÊ
(24:25-33)
A. Giao ước gồm một hòn đá lớn (24:25-28) – Trước khi Giôsuê qua đời,
ông dựng lên một hòn đá lớn như tấm bia kỷ niệm cho sự thực dân sự đã thề bước
theo Đức Giêhôva. Sau đó, bất cứ khi nào họ đi ngang qua chỗ đó, họ sẽ nhớ tới
lời thề của họ và phải biết chắc rằng đời sống của họ đang làm đẹp lòng Chúa là
Đức Chúa Trời của họ.
(Minh hoạ: Quí bạn ơi, chúng ta
không dựng lên hòn đá lớn đánh dấu ghi nhớ mọi lời thề hứa của chúng ta đối với
Chúa, nhưng chúng ta vẫn nhớ tới chúng, có phải không? Có phải quí vị nhớ lúc
quí vị được cứu không? Có phải quí vị hứa với Chúa rằng quí vị sẽ trung tín phục
sự Ngài trọn đời mình sống không? Phải, trong cuộc sống nầy, có phải quí vị đã
quên phứt lời hứa ấy chăng? Nếu quí vị quên, quí vị có thể chắc rằng Đức Chúa
Trời không quên đâu! Một số người trong quí vị đã hứa sống trung tín thật nhiều
với Chúa, cầu nguyện thật nhiều, đọc Kinh thánh, làm chứng cho Ngài. Quí vị đưa
ra lời hứa, nhưng quí vị có thực hiện theo điều mình hứa không? Quí vị có thể đã
quên lời hứa đó, nhưng Ngài không quên đâu! Thà là đừng đưa ra lời hứa với Đức
Chúa Trời, hơn là đưa ra rồi lại phá vỡ nó: "Khi người vào nhà Đức Chúa
Trời, hãy giữ chừng chân mình. Thà lại gần mà nghe, hơn là dâng của tế lễ kẻ
ngu muội; vì nó không hiểu biết mình làm ác. Chớ vội mở miệng ra, và lòng ngươi
chớ lật đật nói lời trước mặt Đức Chúa Trời; vì Đức Chúa Trời ở trên trời, còn
ngươi ở dưới đất. Vậy nên ngươi khá ít lời. Hễ nhiều sự lo lắng ắt sanh ra
chiêm bao; còn nhiều lời thì sanh ra sự ngu dại. Khi ngươi khấn hứa sự gì với Đức
Chúa Trời, chớ chậm mà hoàn nguyện; vì Ngài chẳng vui thích kẻ dại: vậy, khá trả
điều gì ngươi hứa. Thà đừng khấn hứa, hơn là khấn hứa mà lại không trả"
Truyền đạo 5:1-5). Có phải quí vị đang làm đủ thứ việc quí vị thưa với Chúa là quí
vị sẽ làm chăng? Nếu chưa, hôm nay sẽ là một ngày tốt lành để sửa lại ngay ngắn
với Chúa đây! Quí vị thấy đó, không làm điều lành là một tội đấy, Giacơ 4:17. Cảm tạ Chúa, Đức Chúa
Trời vẫn tha thứ tội lỗi khi nó được xưng ra trước mặt Ngài - I Giăng 1:9.
B. Giao ước gồm những tấm mộ bia (24:29-33) – Quyển sách nầy kết thúc với ba đám tang. Những đám tang nầy nói với
chúng ta hôm nay:
1. Tấm bia nói tới sự thành tín (các câu 29-31) – Bia mộ thứ nhứt được nhắc
tới là bia mộ bản thân Giôsuê. Tấm bia mộ của ông nói tới sự thành tín của Đức
Chúa Trời cùng dân sự Ngài! Đức Chúa Trời đã sử dụng con người Giôsuê nầy để đem
dân sự vào Đất Hứa và Đức Chúa Trời đã sử dụng Giôsuê để dẫn dắt dân sự vào đường
chánh đạo. Qua đời sống của Giôsuê, Đức Chúa Trời đã minh chứng chính mình Ngài
là một Đức Chúa Trời thành tín.
(Minh hoạ: Người nào phục vụ Chúa
sẽ học biết lẽ thật nói rằng Đức Chúa Trời là thành tín! Ngài sẽ giữ Lời của
Ngài và Ngài sẽ chu toàn lới hứa của Ngài đối với quí vị, Rôma 4:21. Nếu quí vị chịu bước đi trong ý chỉ của Ngài và hầu việc
Ngài, đổi lại Ngài sẽ chúc phước cho đời sống của quí vị không xiết kể. Đức
Chúa Trời của chúng ta là Đức Chúa Trời thành tín!)
2. Tấm bia nói tới
sự ứng nghiệm (câu 32) – Tấm bia thứ hai được nhắc
tới thuộc về một người đã qua đời nhiều thế kỷ trước trong xứ Aicập. Trong khi
Giôsép còn nằm trên giường hấp hối, ông đưa ra lời tiên đoán như sau: "Kế,
Giô-sép nói cùng các anh em rằng: Em sẽ chết, nhưng Đức Chúa Trời sẽ đến viếng
các anh em thật; đem các anh em về xứ mà Ngài đã thề hứa cùng Áp-ra-ham, Y-sác,
và Gia-cốp. Giô-sép biểu các con trai của Y-sơ-ra-ên thề mà rằng: Quả thật, Đức
Chúa Trời sẽ đến viếng các anh em; xin anh em hãy dời hài cốt tôi khỏi xứ nầy. Đoạn,
Giô-sép qua đời, hưởng thọ được một trăm mười tuổi. Người ta xông thuốc thơm
cho xác Giô-sép, và liệm trong một cái quan tài tại xứ Ê-díp-tô" (Sáng thế ký 50:24-26).
Giờ
đây, mấy trăm năm sau, người ta đã đào một ngôi mộ lên, một quan tài được moi
ra và một thi hài được đặt trong lòng đất đã được hứa mấy trăm năm trước đó. Tôi
có thể hình dung được rằng nếu quí vị cẩn thận lắng nghe về ngôi mộ của Giôsép
sau khi ông được chôn ở đó, quí vị sẽ nghe thấy bộ hài cốt xưa ấy thở dài và
nói: "Ta
đã bảo các ngươi rồi, Ta đã nói với các ngươi thể ấy!"
(Minh hoạ: Bài học ở đây, ấy là
chúng ta đang hầu việc một Đức Chúa Trời là Đấng có khả năng biến điều dường bất
khả thi thành hiện thực cho con cái Ngài, Êphêsô
3:20. Khi Ngài thực thi một lời hứa rồi chúc phước cho quí vị nếu quí vị chịu
phục vụ Ngài, khi ấy quí vị sẽ thấy Ngài vốn có khả năng thực thi mọi điều mà
Ngài đã hứa!)
3. Tấm bia dứt
khoát (câu 33) – Tấm bia sau cùng đánh dấu
ngôi mộ của Ê-lê-a-sa. Ông là con trai của Arôn thầy tế lễ thượng phẩm. Ngôi mộ
của ông là ngôi mộ nói tới sự dứt khoát. Cái chết của Ê-lê-a-sa đánh dấu sự
thay đổi người canh trong dân Israel .
Mọi thời đại xa xưa đã qua hết rồi! Hết thảy những ai đã ra khỏi Aicập và ra khỏi
đồng vắng đã qua đi khỏi bối cảnh rồi. Hết thảy những ai Đức Chúa Trời sử dụng
với tư thế mạnh mẽ đều đã qua đời. Giờ đây, đã đến lúc cho thế hệ mới khoác lên
chiếc áo choàng phục vụ rồi làm mọi việc cho Chúa.
(Minh hoạ: Thật là xấu hổ khi các
chiến binh già nua của Chúa Jêsus đã qua đi khỏi bối cảnh. Nhưng, đây là một sự
xấu hổ lớn lao khi những kẻ còn ở lại đàng sau không nhấc chiếc áo choàng lên rồi
mặc lấy cho Chúa. Israel
xây sang hình tượng sau khi cấp lãnh đạo quan trọng của họ qua đời hết. Cũng một
thể ấy, hội thánh hiện đại đã quên phứt con đường đã đề ra bởi những người đã bước
đi trước kia. Đức Chúa Trời vùa giúp chúng ta sống giống như Êlisê, ông đã nhấc
chiếc áo choàng của Êli lên rồi kêu la với Đức Chúa Trời: "Ngài đã
khoác áo ấy cho Êli, giờ đây hãy làm y như thế cho tôi!" II Các Vua
2:12-14!)
Phần kết luận: Những Êlisê sáng nay của
chúng ta ở đâu rồi? Những người nào đứng lên sống cho Chúa Jêsus đang ở đâu vậy?
Những ai đang mệt nhọc trên thương trường muốn nhìn thấy Đức Chúa Trời đang vận
hành với quyền phép ở giữa dân sự Ngài đang ở đâu? Những người nào bằng lòng trả
giá hy sinh cá nhân và sự thánh khiết đến nỗi họ trở thành những ngọn đuốc
trong tay của Đức Chúa Trời đang ở đâu vậy?
Khi
những người đã nhìn biết sự vinh hiển của Đức Chúa Trời đã chết hết trong Israel , và người
nào còn lại phía sau xây sang các thần khác và sự gian ác. Quí bạn của tôi ơi, có
một thế hệ ở giữa chúng ta họ chẳng biết gì về quyền phép của Đức Chúa Trời. Họ
biết một nhà thờ đầy dẫy với hạng người xưng mình yêu mến Chúa Jêsus, song họ
chối bỏ Ngài bởi loại đời sống mà họ đang sinh sống. Họ không còn nhìn thấy
Ngài vận hành trong quyền phép ở những buổi thờ phượng. Chúng ta cần một số người
sáng nay, họ bằng lòng trả giá cho quyền phép của Đức Chúa Trời là Đấng sẽ đi
trước rồi đưa họ đến với các bàn thờ nầy và kêu cầu nơi Đức Chúa Trời cho tới
chừng Ngài vận hành trong đời sống của họ, thay đổi họ và thế giới của họ cho đến
đời đời. Đức Chúa Trời của Êli không có chết đâu! Đức Chúa Trời của Môise và của
Giôsuê không có chết đâu! Ngài đang sống và rất mạnh giỏi! Nan
đề với thế hệ của chúng ta không phải là
nan đề của Môise và của Giôsuê. Đức Chúa Trời vẫn bằng lòng sử dụng bất kỳ ai sẽ
làm cho họ (nam hay nữ) sẵn nhận biết
Ngài. Người ấy có phải là quí vị không? (Minh
hoạ: D.L. Moody, là một thanh niên đã nghe Henry Varley giảng: "Thế
gian phải nhìn thấy mọi điều Đức Chúa Trời có thể làm với một đời sống hoàn
toàn đầu phục Ngài". Moody nói: "Tôi sẽ là người đó!"
Và quả thực như thế! Đức Chúa Trời đã sử dụng ông chạm đến hai đại lục cho Chúa
Jêsus. Đức Chúa Trời vẫn còn tìm kiếm những ai chịu đến với Ngài rồi nói: "Tôi
sẽ là người đó!" Tôi hỏi một lần nữa, có phải quí vị là người ấy
chăng?)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét