Giôsuê 3:1-6;
14-17
VƯỢT QUA SÔNG GIÔĐANH CỦA QUÍ VỊ
Phần giới thiệu: Khi Chúa đem dân Israel ra khỏi
Aicập, Ngài đã dẫn họ hướng đến Đất Hứa. Họ cần phải tốn những hai năm để thực
hiện chuyến hành trình đó. Trong suốt thời gian ấy, Chúa đã ban cho họ Luật
Pháp của Ngài và dạy cho họ biết cách thức thờ lạy Ngài. Khi họ đến tại sông
Giôđanh, mọi sự họ phải làm là bước vào xứ rồi phải đòi hỏi những gì họ đã được
hứa cho.
Thay vì thẳng tiến trong đức tin, dân Do thái đã từ chối
không chịu đòi lấy cơ nghiệp của họ trong xứ Canaan .
Họ muốn đi loanh quanh rồi trở về xứ Aicập, trở lại với chính những người đã bắt
họ làm nô lệ. Đức Chúa Trời đã sửa phạt họ một cách nghiêm ngặt vì cớ thiếu đức
tin. Ngài đã xét đoán họ phải phiêu lạc khắp đồng vắng giữa xứ Canaan và xứ Aicập cho tới chừng cả thế hệ những kẻ từ chối
không chịu vào Đất Hứa đều chết hết. Vì cớ sự vô tín của họ, Israel đã bị kết
án phải lưu lạc trong đồng vắng những 40 năm.
Những năm tháng thạnh nộ và chết chóc ấy giờ đây đã mãn
và con cái Israel đã sẵn sàng để bước vào xứ Canaan . Họ đã sẵn sàng để
đòi lấy cơ nghiệp của mình nơi đất hứa. Tuy
nhiên, trước khi họ có thể bước vào xứ Canaan ,
trước hết họ phải vượt qua một trở ngại
chính sau cùng: ấy là sông Giôđanh. Thường thì,
dòng sông nầy sẽ chẳng biểu hiện là một nan đề, một khi con sông ấy chỉ có 100 feet
bề rộng tại Ghinhganh, là chỗ họ đã vượt qua. Đức Chúa Trời đã đưa họ qua sông
Giôđanh vào thời điểm mùa gặt, 4:15. Người nào
có mặt ở đó suốt mùa gặt, họ sẽ nói cho chúng ta biết rằng sông Giôđanh giãn ra
tới một chiều rộng 1 dặm không thể băng qua được! Nó
đã rộng hơn 50 lần bình thường khi Israel đến nơi đó. Chẳng có một cách nào cho họ băng qua dòng sông nầy
bằng sức riêng của họ được! Họ cần sự trợ giúp về mặt siêu nhiên. Dường như là Đức Chúa Trời luôn luôn thực hiện mọi
việc theo thể thức ấy, nghĩa là chẳng có ai dám khoe về việc mình đã làm tùy
theo sức riêng của mình.
Chúng
ta mỗi người đều có những dòng sông Giôđanh mà chúng ta đối diện với mọi lúc mọi
khi! Khi chúng ta nhìn vào những trở ngại đang
đứng giữa chúng ta và sự đắc thắng thuộc linh trong chính xứ Canaan của chúng
ta, chúng ta có thể cảm thấy rằng chúng ta sẽ không bao giờ có khả năng bước
vào xứ Canaan của chúng ta với chiến thắng và tận hưởng sự sống dư dật mà Chúa
Jêsus đã hứa với các môn đồ Ngài. Sự thực cho
thấy rằng tôi không biết loại trở ngại nào mà quí vị đang đối diện với trong cuộc
sống, tôi biết Đức Chúa Trời là Đấng chuyên môn thắng hơn mọi trở ngại cũng như
dẫn dắt con cái Ngài vào sự đắc thắng.
Hôm nay, tôi muốn chúng ta nhìn vào câu chuyện nầy, dân Israel đang băng
qua sông Giôđanh của họ. Giống như họ đã băng qua được, tôi cũng muốn hiến cho
quí vị một sự trông cậy nữa đấy. Những chiến lược đã tác động nơi họ hơn
3.000 năm qua vẫn còn tác động cho quí vị và tôi hôm nay. Cho phép tôi chỉ cho
quí vị thấy từ các chương 3 và 4 của sách Giôsuê Làm Sao
Vượt Qua Sông Giôđanh Của Quí Vị. Có một số chiến lược chúng
ta phải nắm lấy để bảo đảm chúng ta sẽ băng qua trở ngại ấy đang chắn ngang con
đường vào trong xứ Canaan của chúng ta. Cho phép tôi chia sẻ các chiến lược nầy với quí vị hôm nay.
A. Sứ điệp bao gồm sự thách thức (các câu 3-4) – Khi đến thời điểm dành cho dân sự phải thẳng tiến qua sông Giôđanh, Đức
Chúa Trời có một sứ điệp, họ cần phải lắng nghe. Trong những lời lẽ mà họ đã
nghe, họ bị thách thức phải làm ba việc rất quan trọng. Những việc nầy được hoạch
định để giúp cho họ bước heo Chúa cách tốt đẹp hơn. Đây chính là những việc mà
chúng ta cần phải lắng nghe sáng nay, chúng sẽ giúp chúng ta bước theo Chúa cũng
tốt đẹp hơn.
1. Nhìn xem Đức Chúa Trời – Hãy chú ý, Hòm Giao Ước được nhắc tới
7 lần trong chương
3. Quí vị có thể nhớ lại, Hòm
Giao Ước là một mảng đặc biệt nói tới khí cụ của Đền Tạm tiêu biểu cho sự hiện
diện và quyền phép của Đức Chúa Trời. Khi Hòm
Giao Ước ở trong Nơi Chí Thánh, sự vinh hiển của Đức Chúa Trời ngự trên nơi ấy
và đó là nơi ngự của Đức Chúa Trời. Đối với dân Israel , nó tiêu biểu cho sự hiện diện
của Đức Chúa Trời ở giữa dân sự của Ngài. Nói
khác đi, khi Đức Chúa Trời di chuyển, họ cần phải ra đi. Khi Đức Chúa Trời dừng
lại, họ cũng phải dừng lại y như vậy.
(Minh hoạ:
Có một bài học rất giá trị về mặt thuộc linh trong phân đoạn nầy dành cho quí vị
và tôi. Chúng ta sẽ tiếp thu bài học ấy, khi chúng ta đối diện với thời điểm khủng
hoảng, hay khi chúng ta cần phương hướng trong cuộc sống để phải nhạy cảm trước
sự dịch chuyển của Chúa trong và quanh chúng ta. Kỳ thưc, Đức Chúa Trời yêu thương
quí vị và Ngài sẽ tỏ ra cho quí vị thấy mọi điều Ngài đang làm, Giăng 5:19-20. Nếu quí vị chịu nhìn xem
Ngài, Ngài sẽ dạy cho quí vị biết cách sinh sống từng ngày một).
2. Bước theo Đức Chúa Trời – Khi họ nhìn thấy Hòm Giao
Ước di chuyển, họ cần "phải bỏ chỗ đóng trại mình mà đi theo sau". Không những họ cần phải
nhìn xem Đức Chúa Trời, họ còn phải di chuyển khi Ngài di chuyển. Họ cần phải
theo đuổi Đức Chúa Trời!
(Minh
hoạ: Một lần nữa, bài học dành cho người tin Chúa, ấy là nhìn biết những
điều Đức Chúa Trời đang làm là chưa đủ, sẽ đến một thời điểm khi ấy quí vị "phải bỏ chỗ đóng trại mình mà đi theo sau" Ngài. Điều nầy đòi
hỏi chúng ta phải rời bỏ khu vực an nhàn của mình! Israel sắp sửa bước theo Hòm Giao Ước
băng qua một dòng sông có bề rộng hơn 1 dặm đường! Băng qua như thế không phải
là việc dễ dàng đâu, nhưng việc ấy là cần thiết và phải thực hiện ngay kìa! Quí
anh em ơi, bước theo Đức Chúa Trời không phải là việc dễ dàng nhất mà quí vị từng
thực hiện đâu, song đấy là việc tốt nhứt quí vị cần phải thực hiện. Nếu quí vị
mong vượt qua mọi trở ngại rồi bước vào xứ Canaan
của mình, quí vị phải học biết bước theo Đức Chúa Trời).
3. Tôn kính Đức Chúa Trời – Hãy chú ý, dân Israel được
truyền cho phải ở lại ít nhất 3000 feet phía sau Hòm Giao Ước. Sở dĩ phải như vậy
để họ có thể dễ dàng nhìn thấy việc gì đang xảy ra ở trước mắt họ. Một lý do
khác nữa, ấy là Chúa không muốn một ai khác trừ ra người Lêvi đứng gần Hòm Giao
Ước. Đứng quá gần sẽ bị ngã chết đấy.
(Minh hoạ: Có một
bài học ở đây cho chúng ta. Chúng ta đừng mắc phải việc xem Đức Chúa Trời giống
như những kẻ cùng trang lứa với chúng ta. Luôn luôn phải có sự tôn kính thánh
khiết và sự kính sợ Đức Giêhôva ở trong tấm lòng của chúng ta. Nguyện Đức Chúa
Trời giúp đỡ chúng ta để chúng ta không bao giờ cho phép một tinh thần quen quá
hoá lờn trong sự đồng đi với Chúa. Bất chấp những gì chúng ta nếm trải với Đức
Chúa Trời công bình thánh khiết, và chúng ta vẫn chẳng là gì hết trừ ra là tội
nhân đã được cứu bởi ân điển của Ngài).
(Minh hoạ: Nói
cách đơn giản, ba việc nầy hầu như dễ đạt được do học đòi bước đi trong Thánh
Linh. Nghĩa là, học biết phó thác quyền cai quản đời sống của quí vị cho Thánh
Linh Đức Chúa Trời và phải bước theo Ngài khi Ngài dẫn dắt qua Lời của Ngài và
qua sự cầu nguyện. Đây không phải là việc dễ dàng đâu, nhưng tôi có thể hứa với
quí vị rằng nếu quí vị chịu noi theo, chắc chắn Ngài sẽ dẫn dắt!)
B. Sứ điệp bao gồm một mạng lịnh (câu 5) – Kế
đó, dân sự được truyền cho phải "làm
cho mình ra thánh". Điều nầy đề cập tới chỗ bảo đảm rằng họ phải thanh sạch và
thánh khiết khả thi. Họ cần phải dẹp bỏ bất cứ điều chi không đẹp lòng Chúa. Họ
cần phải tự xét mình và sẵn sàng để cho Chúa làm một việc lớn lao cho họ.
Nếu quí vị và tôi muốn vượt qua sông
Giôđanh đang phát sinh trong đời sống của chúng ta, chúng ta cần phải học biết
một trong những việc trước tiên chúng ta phải làm là xem xét đời sống của chúng
ta để biết chắc rằng chúng quả là thanh sạch. Nguyện Chúa giúp đỡ chúng ta nhận
biết có nhiều việc xảy ra trong đời sống chúng ta đang ngăn trở chúng ta không
bước đi trong sự đắc thắng Cơ đốc là kết quả của tội lỗi chúng ta cùng sự sửa
phạt của Chúa, Galati 6:9; Hêbơrơ
12:6-11. Hỡi Cơ đốc nhân, có phải
mọi sự trong đời sống của quí vị có giống như Chúa muốn chưa? Hãy nhớ, có sự
tha thứ trong việc xưng ra những tội lỗi của mình với Chúa đấy - I Giăng 1:9.
C. Sứ điệp bao gồm một sự kết ước (các câu 9-13) – Sứ điệp nầy cho dân Do thái đã nhắc nhở họ việc băng qua sông Giôđanh không
đặt trên hai bờ vai của họ, mà đặt trên vai của Chúa. Chính chương trình của
Ngài là đưa họ qua và đó là nan đề của Ngài. Trong mấy câu nầy, Ngài lập với họ
một lời hứa rồi nói cho họ biết rằng Ngài sẽ đưa họ qua trong một tư thế đầy năng
quyền. Đức Chúa Trời, ở đây, tự kết ước phải đem dân sự Ngài băng qua sông Giôđanh
của họ! Mọi sự đòi hỏi nơi dân Do thái, ấy là họ phải tin cậy Đức Chúa Trời!
(Minh hoạ: Có phải tôi đang nhắc cho quí vị nhớ rằng có những
việc đã không đổi thay chút nào không?) Nếu Đức Chúa Trời có thể được tin tưởng
vào thời buổi ấy, là Ngài giữ các lời hứa của Ngài, vậy thì Ngài vẫn có thể được
tin cậy hôm nay! Thường thì chúng ta không có khả năng vượt qua những trở ngại
trong đời sống chúng ta vì chúng ta đang sống một đời sống có sự thiếu thốn đức
tin nơi các lời hứa của Đức Chúa Trời! Làm sao tôi biết được? Vì cớ lo lắng và
nghi ngờ đang đánh dấu đời sống của dân sự Đức Chúa Trời.
1. Chúng ta lo lắng về
ngày mai, nhưng Chúa đã phán - Mathiơ 6:34.
2. Chúng ta lo lắng về những
thứ vật chất, nhưng Chúa đã hứa - Mathiơ
6:25-33; Philíp 4:19.
3. Chúng ta lo lắng về việc
đối diện với đủ thứ vấn đề trong cuộc sống, nhưng Chúa đã hứa - Hêbơrơ 13:5
4. Chúng ta lo lắng về
quá nhiều việc, nhưng Chúa nói cho chúng ta biết rằng mọi lo lắng của chúng ta
là tội lỗi và bổn phận của chúng ta là phải tin cậy Ngài - Philíp 4:6-7.
5. Dòng sau cùng là đây: Chúa Jêsus
là Đấng Toàn Năng, Ngài là Đấng Toàn Tri và Ngài là Đấng Toàn Tại. Ngài biết rõ
quí vị đang nếm trải điều gì. Ngài biết rõ mọi sự cần phải biết về điều đó. Thậm
chí Ngài còn biết rõ việc ấy còn hơn quí vị biết nữa đấy! Đây là những gì Ngài đang
phán cùng quí vị: "Người
công bình thì sống bởi đức tin mình",
Rôma 1:17;
"phàm làm điều chi không
bởi đức tin thì điều đó là tội lỗi", Rôma 14:23; "Hỡi
kẻ ít đức tin kia, cớ sao các ngươi sợ?", Mathiơ 8:26.
Mọi sự nầy nhắc cho chúng ta nhớ rằng Ngài là Chúa Tể và
Ngài cả thể hơn bất cứ nan đề nào mà chúng ta đã hay đang đối diện với trong cuộc
sống. Mong ước của Ngài, ấy là chúng ta cần phải học biết nắm lấy Ngài nơi Lời
của Ngài và hãy tin cậy Ngài. Chúng ta cần phải nhớ những gì Chúa hứa phải làm,
Ngài sẽ làm, Rôma 4:21.
Đấy là sứ điệp, chúng ta hãy đem nó
vào lòng!
I. Có một sứ điệp cần phải xem xét
II. CÓ MỘT PHÉP LẠ CẦN PHẢI XEM XÉT (3:14-17)
A. Đã có một nan đề (câu
15b) – Như tôi đã
nhắc trong phần giới thiệu, con cái Israel đang đối diện với một nan đề lớn. Dòng
sông rộng hơn 1 dặm và có 2 triệu người phải băng qua, tuy nhiên Chúa muốn họ
phải băng qua. Họ không thể dựng lên một cây cầu, không có đủ thời gian hay vật
liệu. Họ không thể chuyển mọi người qua bằng xuồng, chẳng có một chiếc xuồng
nào và họ sẽ trở thành những con vịt ở dưới nước cho kẻ thù của họ bắt lấy mà
thôi. Chỉ có một cách duy nhứt quanh nan đề của họ ấy là phải qua sông!
Có bao giờ quí vị đo nan đề của quí vị rồi nghĩ nó bao lớn
không? Có lẽ quí vị nhìn vào nan đề đó rồi kết luận: "Chẳng
có cách nào để vượt qua nan đề nầy". Tôi giả sử hết thảy chúng ta đều giống
như 10 thám tử kia đã trở về từ công tác do thám xứ Canaan với Calép và Giôsuê.
Chúng ta đã lượng được nan đề của mình rồi nghĩ rằng có nhiều thứ chúng ta phải
đối diện hơn, Dân số ký 13:31-33. Nan đề của chúng ta cũng
chính là nan đề chúng ta luôn luôn có khi chúng ta đối diện với một tình huống
cam go: ấy là chúng ta quên phứt Đức Chúa Trời! Ở chỗ mà chúng ta chỉ nhìn thấy
duy nhứt có nan đề thôi, Đức Chúa Trời nhìn thấy duy nhứt các giải pháp. Ở chỗ
chúng ta nhìn vào mọi việc rồi nói: "Vô phương!" Đức Chúa Trời nhìn vào
nan đề rồi phán: "Hãy
theo Ta, Ta có một chương trình!")
B. Có một chương trình (câu 15) – Chương trình là đây, Đức Chúa Trời phán: "Khi
bàn chơn các thầy tế lễ bước vào sông Giôđanh, Ta sẽ rẻ nước ra rồi dẫn các ngươi đi qua
như đi trên đất khô!" Có một cách nắm bắt trong chương
trình nầy và đó là nước sẽ không rẻ ra cho tới chừng nào các thầy tế lễ khiêng
Hòm Giao Ước bước xuống dòng nước. Nói khác đi, cần phải có một bước của đức
tin, nhơn đó dân sự một cách vâng phục bước theo Chúa để họ nhìn thấy phép lạ xảy
ra.
Đúng là một bài học cho quí vị và
tôi. Thường thì chúng ta muốn Chúa sửa chữa lại mọi sự trong cuộc sống cho
chúng ta. Chúng ta không muốn đưa ra bất kỳ quyết định nào, chúng ta cũng không
muốn phải luyện tập đức tin mình nơi Ngài. Chúng ta chỉ muốn Ngài thực hiện
công việc ấy và rồi sẽ là dấu chấm hết mọi việc. Tuy nhiên, phần lớn thời gian,
Đức Chúa Trời sẽ buộc chúng ta phải thực hiện các bước đức tin để chúng ta sẽ
nhìn thấy sông Giôđanh của chúng ta rẻ ra. Đức Chúa Trời có một chương trình,
nhưng để cho chương trình ấy đi vào hoạt động, nó đòi hỏi đức tin nơi phần của
dân sự Ngài! Cũng thực như thế cho quí vị và tôi! Bao lâu chúng ta tìm cách giải
quyết mọi nan đề của mình, chúng ta chưa bước đi trong đức tin. Chỉn khi chúng
ta nới lỏng cái nắm bắt của nan đề, bước ra khỏi nó rồi để cho Chúa xử lý, chúng
ta sẽ nhìn thấy sự vinh hiển của Ngài bao phủ nó. Không bao giờ kể những gì
chúng ta có thể làm, mà phải luôn kể về những gì Chúa có khả năng làm kìa, Êphêsô 3:20!
C. Có một sự trình diễn (các câu 16-17) – Khi các thầy tế lễ bước
vào dòng sông đang chảy tràn đó, nó rẻ ra làm hai và Đức Chúa Trời đã mở ra một
con đường đất khô qua dòng sông cho dân sự của Ngài. Đồng thời, câu 16 nói rằng dòng sông đã dồn đống một
khoảng xa cho đến thành Ađam. Khoảng cách nầy chừng 20 dặm về phía Bắc nơi con
cái Israel đã băng qua. Đức Chúa Trời đã lập cho họ một con đường qua dòng sông
cần thiết cho dân sự Ngài để băng qua.
Chúng ta cần phải nhớ rằng đức tin tôn cao Đức
Chúa Trời và Đức Chúa Trời tôn cao đức tin! Khi Ngài tôn cao nó, nó không phải
vá víu và sẵn sàng để tả tơi lại, nó sẽ được xử lý đúng mức và sẽ trường tồn
cho đến đời đời. Quí vị ơi, tôi muốn khích lệ quí vị sáng nay bằng cách nhắc
cho quí vị nhớ rằng Đức Chúa Trời nầy là Đấng đã làm việc cả thể nầy cho dân Israel
Ngài vẫn cứ là Đức Chúa Trời mà chúng ta đang hầu việc sáng nay! Những gì Ngài đã
làm cho họ, Ngài có thể làm ngay bây giờ.
Ngài CÓ QUYỀN xuyên suốt trong cả Kinh thánh, và Ngài vẫn CÓ QUYỀN hôm nay! Bất chấp mọi
hoàn cảnh, Ngài vẫn là Đức Chúa Trời và Ngài vẫn sẽ là Đức Chúa Trời! Hãy chú ý
thắc mắc đã hành hại người Do thái trong Thi
thiên 78:19. Họ hỏi: “Đức
Chúa Trời há có thể dọn bàn nơi đồng vắng sao? Kìa, Ngài đã đập
hòn đá, nước bèn phun ra, Dòng chảy tràn; Ngài há cũng có thể ban bánh sao?
Ngài há sẽ sắm sửa thịt cho dân Ngài ư?” Đức Chúa Trời có thể đấy! Chỉ hãy hỏi
Nôê, Môise, Đaniên, ba bạn Hêbơrơ, goá phụ người Sarépta, các môn đồ trên chiếc
thuyền nhỏ, và Saulơ người Tạtsơ. Chỉ cần nhìn lui lại chính đời sống của quí vị
xem. Có bao nhiêu lần Chúa đã mở dòng sông Giôđanh của quí vị ra vậy? Ngài là mọi
sự chúng ta có cần! Ngài vẫn là Đức Chúa Trời hay làm phép lạ, Ngài luôn luôn
làm phép lạ. Hãy học biết mong đợi các phép lạ khi quí vị đang nghĩ đến Đức
Chúa Trời!
Đức Chúa Trời của chúng ta chuyên
trách trong việc xử lý mọi nan đề. Khi gã David bước ra đồng trũng nọ để đối mặt
với Gôliát, gã đã đối mặt với một đối thủ mà gã chẳng thể dùng sức riêng mình
mà đánh bại hắn cho được. Tên giềnh giàng đó cao những 10 feet. Gã bước vào đồng
trũng ấy với cái trành ném đá, năm hòn đá bóng láng, và đức tin nơi một Đức
Chúa Trời quyền năng. Khi David ném hòn đá thẳng vào Gôliát, tên giềnh giàng
kia ngã xuống đất. David chạy đến bên Gôliát. Gã rút gươm của chính Gôliát rồi
cắt lấy thủ cấp của hắn. Giờ đây, thắc mắc phát sinh như thế nầy đây: Khi David
cắt lấy thủ cấp của gã giềnh giàng đó, phải chăng hắn vẫn còn nằm ở đó? Tất
nhiên là thế rồi! Thế nhưng, hắn chẳng còn cao những 10 feet nữa; giờ đây hắn
chỉ còn dài có 9 feet thôi! Đức Chúa Trời có một phương thức nắm lấy mọi việc
mà chúng ta không thể vượt qua được rồi an bài nó ở chỗ mà chúng ta nhận lãnh
chúng.
I. Có một sứ điệp cần phải xem xét
II. Có một phép lạ cần phải xem xét
III. CÓ MỘT KÝ ỨC CẦN PHẢI XEM XÉT (4:1-24)
Khi hết thảy dân sự đã qua hết bên kia sông Giôđanh,
Giôsuê truyền cho mỗi người từ từng chi phái phải nhặt lấy một hòn đá từ giữa
dòng sông Giôđanh rồi dựng lên thành bia tưởng niệm ngay bên cạnh xứ Canaan.
Bia tưởng niệm ấy có giá trị cần phải xem xét hôm nay!
A. Mục đích của bia tưởng niệm (các câu 6-7; 21-24) – Mấy câu nầy cho chúng ta
biết rằng mục đích của bia tưởng niệm là để nhắc cho những thế hệ nối tiếp biết
về quyền phép và sự thành tín của Đức Chúa Trời vì ích cho dân sự Ngài. Bia tưởng
niệm ấy sẽ là một dấu ấn quan trọng cho những người sẽ tới sau.
Chúng ta cũng cần phải dựng lên một số bia tưởng niệm
trong đời sống chúng ta nữa. Chúng ta phải cẩn trọng, chúng ta không muốn ướp lấy
quá khứ và khi làm thế sẽ làm cho tương lai bị què quặt đi. Nhiều nhà thờ đã
làm thế rồi chịu khổ như một kết quả. Cái điều chúng ta muốn làm là ghi nhớ những
việc mà Chúa đã làm cho chúng ta hầu cho chúng ta có thể nói cho nhiều người biết
về chúng. Chúng ta cần phải ghi nhớ những công việc cả thể của Đức Chúa Trời
chúng ta hầu cho khi chúng ta chúng ta đến
với chặng đường ấy một lần nữa, chúng ta sẽ nhớ rằng Chúa là thành tín trong thời buổi ấy và Ngài
sẽ thành tín vào thời buổi nầy y như vậy. Đừng bao giờ quên những gì Chúa đã làm cho quí vị
ngày hôm qua. Chính kinh nghiệm ngày hôm qua đó sẽ nâng quí vị lên khi các thử
thách của hôm nay và ngày mai dấy lên trong đời sống của quí vị!
Minh hoạ: Thi thiên 84:5-6: “Phước
cho người nào được sức lực trong Chúa, và có lòng hướng về đường dẫn đến Si-ôn!
Đang khi đi qua trũng khóc lóc. Họ làm trũng ấy trở nên nơi có mạch; Mưa sớm cũng
phủ phước cho nó”.
Là người tin Chúa, chúng ta cần phải
dựng lên một số bia tưởng niệm trông thấy được đối với sự vinh hiển của Đức
Chúa Trời. Khi Chúa hành động trong đời sống của chúng ta, chúng ta phải ghi nhớ
biến cố đó. Chúng ta sẽ nói về nó, chia sẻ nó với nhiều người khác, hãy viết nó
ra, rồi rao giảng về những gì Ngài đã làm. Chúng ta phải tôn kính Ngài vì công
việc thành tín của Ngài trong đời sống của chúng ta. Hãy nghe đây; có một số người
khác sẽ tới đến sau chúng ta. Có những em thiếu nhi, lớp người trẻ tuổi và các
tân tín hữu, họ sẽ noi theo con đường mà chúng ta đã bước đi trên đó rồi. Khi
hành trình và sự tìm kiếm của họ lớn lên trong Chúa, họ cần phải nhìn thấy những
bia tưởng niệm được để lại bởi những người đã đi trước họ!
Chúng ta có nhiều tấm bia tưởng niệm ấy
ở xung quanh nơi nầy. Một số là con người, một số thì không hữu hình cho lắm, nhưng
hết thảy chúng đều là những sự nhắc nhớ thực sự đến quyền phép của Đức Chúa Trời.
Chúng ta được nhắc nhớ rằng mỗi lần chúng ta nhóm lại ở đây, Đức Chúa Trời đã
hành động giữa vòng dân sự Ngài để đưa họ qua sông Giô đanh của họ rồi trong
quá khứ. Những nhắc nhở đó nói cho hết thảy những ai sẽ băng qua chúng nhớ rằng
Đức Chúa Trời là thành tín, đầy năng quyền và dư thừa khả năng. Chúng ta cần phải
ghi nhớ!
B. Hình ảnh nơi bia tưởng niệm - (các câu 9, 20). Minh hoạ: Thật là thú vị khi để ý
thấy Giôsuê đã dựng lên hai tấm bia tưởng niệm. Một ở trên bờ sông và một ở
trong dòng sông. Hai bia tưởng niệm nầy đã phục vụ cho 2 ý đồ khác nhau. Hãy
chú ý 2 tấm bia nầy nhé:
1. Một hình ảnh nói tới sự thành tín của Đức
Chúa Trời (câu 20) – Một bia trên bờ sông Giôđanh đứng
như một bằng chứng cho sự thành tín của Đức Chúa Trời y như tôi mới vừa nhắc tới.
Nó có mặt ở đó để nhắc cho nhiều người khác biết về mọi điều Đức Giêhôva đã làm
và về những gì Ngài có thể làm. Một lần nữa, chúng ta cần phải ghi nhớ sự thành
tín của Đức Chúa Trời trong quá khứ. Sự thành tín ấy sẽ giúp chúng ta băng qua
sông Giôđanh mà chúng ta đang đối diện với hôm nay.
2. Một hình ảnh nói tới đức tin của dân sự
(câu 9) – Giờ đây, về đống đá ở trong dòng
sông thì sao? Không một ai có thể nhìn thấy đống đá ấy trừ ra Đức Chúa Trời! Nó
đứng như một tấm bia nói tới đức tin của dân sự! Quí vị thấy đấy, khi quí vị đối
diện với thời khắc thử thách, nhiều người khác thường phạm phải việc xử đoán
sai trái mọi động cơ hay hành động của quí vị, tuy nhiên, chỉ có Đức Chúa Trời
mới biết rõ sự thực về tấm lòng của quí vị. Mặc dù dân Israel không thể nhìn thấy
đống đá đó, họ biết rõ tấm bia có ở đó! Họ nhớ lại rằng họ đã tin theo Đức Chúa
Trời khi ấy và đức tin ấy có hiệu lực. Đây là một tấm bia ở trong tấm lòng của
họ.
Chúng ta cũng cần chính loại bia tưởng
niệm ấy nữa. Như tôi đã nói, chúng ta thường bị người khác xử đoán sai trong thời
khắc thử thách của chúng ta, nhưng chỉ một mình Đức Chúa Trời mới biết rõ tấm
lòng của quí vị. Khi quí vị đã tin cậy Ngài và Ngài đã đưa quí vị qua, đừng bao
giờ quên điều đó! Hãy dựng lên bia tưởng niệm đó trong tấm lòng của quí vị, chỉ
có Đức Chúa Trời mới nhìn thấy nó ở đó mà thôi, và ở đó quí vị sẽ không bao giờ
quên nó và khi thì gian truân trở đến nữa, và nó sẽ trở lại đó, hãy nhìn vào tấm
bia ấy, nó nói tới sự thành tín của Ngài, về đức tin của quí vị và nhìn biết điều
chi đã tác động trước đây nó lại sẽ tác động nữa. Đức Chúa Trời sẽ đưa quí vị
qua dòng sông Giôđanh của quí vị!
Có còn nhớ lúc David giết Gôliát
không? Trước khi ông bước vào cuộc chiến ấy, Vua Saulơ đã thử cho David mặc lấy
binh khí của mình. David đã từ chối, vì ông chưa hề đánh trận với khí giáp như
vậy trước đây, và vì khí giáp ấy được kiến
tạo cho người cao lớn hơn. Tuy nhiên, khi David giết chết gã giềnh giàng kia, ông
đã tước lấy binh khí của hắn đưa về trại của mình, I Samuên 17:54. Tại sao ông lại làm như thế chứ? Đó là một kỷ niệm. Đó là một
sự nhắc nhớ rằng bất luận trở ngại có lớn lao dường nào, nó chẳng là gì hết khi
nó được đặt kề cận với Đức Chúa Trời của Thiên đàng!
Phần kết luận: Một số người trong quí vị đang đối
diện với dòng sông rối rắm sáng nay. Tôi muốn quí vị nhìn biết quí vị có thể vượt
qua. Tôi mời quí vị đến trước mặt Chúa hôm nay. Hãy thưa với Ngài về dòng sông
Giôđanh quí vị đang đối diện với và hãy để cho Ngài đưa quí vị băng qua dòng
sông ấy hôm nay. Có một chỗ đắc thắng, ở đó quí vị có thể hô to lên bất chấp mọi
rối rắm của mình. Bước thứ nhứt để đến được đó là xử lý với những gì đang níu
kéo quí vị: chính dòng sông Giôđanh của quí vị. Có thể đó là tội lỗi, có thể đó
là ai đó, có thể đó là một thử thách nào đó, nhưng dù có là gì đi nữa, Đức Chúa
Trời thì lớn lao hơn điều đó. Hãy đến rồi hãy để cho Ngài lo liệu điều đó thay
cho quí vị.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét