Giôsuê 5:13-6:5, 20-21
ĐÁNH TRẬN VỚI
NHỮNG PHÁO ĐÀI CỦA
CUỘC SỐNG
Phần giới thiệu: Cổ thành Giêricô là một
thành phố được bao bọc bằng những bức tường lớn. Lịch sử cho chúng ta biết rằng thành nầy có hai bức
tường bằng đá vây quanh. Bức tường phía ngoài dày 6 feet và cao 20 feet. Bức tường phía trong
dày 12 feet và cao 30 feet. Có một lối đi khoảng 15 foot giữa hai bước tường ấy
được canh gát kỹ lưỡng. Từ một nhận định về mặt quân sự, thực tế rất khó xâm nhập
vào đó. Thành phố được bao quanh bằng tường như thế nầy là một ngăn trở
giữa dân Israel
và những gì họ cho rằng Đức Chúa Trời đã phó mọi sự cho họ. Trước khi họ có thể
vào sâu trong xứ Canaan , thành Giêricô trước
tiên phải sụp đổ.
Đối
với chúng ta, cổ thành nầy tiêu biểu cho những thứ đã cố thủ và bắt rễ trong đời
sống chúng ta, chúng ngăn trở chúng ta không tiếp tục đi với Đức Chúa Trời được
nữa. Ồ, hết thảy chúng ta đều có những ngăn trở đó! Bất kể quí vị muốn nghĩ
mình đạo đức đến dường nào, có những thứ ăn luồn trong cuộc sống của quí vị,
chúng ngăn trở sự quí vị đồng đi với Đức Chúa Trời. Có thể đó là một số tội lỗi
đang ngăn trở quí vị không đi sâu vào những vụ việc của Đức Chúa Trời. Có thể đó
là rễ đắng và thái độ không tha thứ đang đứng giữa quí vị và ơn tốt nhứt của Đức
Chúa Trời. Có thể đó là một thái độ xấu xa, cũ rích đang níu kéo quí vị lại. Có
thể đó là một việc gì từ trong quá khứ mà quí vị tiếp tục phấn đấu cho đến ngày
nầy. Dù là việc gì, đó là một pháo đài trong đời sống của quí vị và nó đứng giữa
quí vị và ơn tốt nhứt của Đức Chúa Trời dành cho đời sống của quí vị. Trước khi
quí vị sẽ nhận được mọi sự mà Đức Chúa Trời dành cho quí vị, pháo đài ấy phải bị
sụp xuống!
Trong
trang lịnh sử nầy của Israel ,
chúng ta có được một số lẽ thật rất có ích khi đánh trận chống lại các pháo đài
của chính chúng ta trong thời buổi nầy. Có những yếu tố được tỏ ra ở đây chỉ
cho chúng ta thấy con đường đắc thắng về mặt thuộc linh. Chúng ta hãy dành thì
giờ với mấy câu nầy tối nay khi chúng ta suy nghĩ về Đánh Trận Với Những Pháo Đài Của
Cuộc Sống.
(Minh
hoạ: Khi Giôsuê nghiên cứu thành Giêricô, ông có một cuộc gặp rất lạ
lùng. Tuy nhiên, cuộc gặp nầy sẽ làm thay đổi chuổi biến cố tại thành Giêricô).
A. Với Thân Vị Đức Chúa Trời – Nhân vật nầy mà Giôsuê gặp gỡ ở bên
ngoài các bức tường thành Giêricô tự nhận mình là "Tướng Đạo Binh Của Đức
Giêhôva". Theo ý kiến của tôi thì đây là một Christophany. Nghĩa là, đây là sự tỏ
ra và hiện ra cách cá nhân, tiền-Bếtlêhem của chính mình Đức Chúa Jêsus Christ.
Nói khác đi, Giôsuê đã mặt đối mặt với Đức Chúa Jêsus Christ!
Đối
với chúng ta, hình ảnh nầy chỉ ra Ơn Cứu Rỗi. Trước khi chúng ta có thể tiếp tục cho đến chỗ
chiến thắng, trước tiên chúng ta phải bắt đầu chuyến hành trình. Và, chuyến
hành trình được khởi đi bằng ơn cứu rỗi. Tôi tự hỏi, quí vị có gặp Đức Chúa
Jêsus Christ hay chưa? Có phải Ngài là Cứu Chúa của quí vị tối nay không? Hãy lưu
ý, tôi không hỏi quí vị có phải là người Báptít hay không!?! Sẽ có nhiều người
Báptít ở trong Địa ngục! Tôi không hỏi quí vị có phải là thuộc viên của một hội
thánh hay không!?! Cũng sẽ có nhiều người thể ấy ở trong Địa ngục nữa đấy. Tôi
không hỏi có phải quí vị đã chịu phép báptêm, hoặc đã dám xác nhận, hay giống
như thế, hoặc là thứ chi khác. Có nhiều người đã nếm trải các truyền thống tôn
giáo của nhà thờ sẽ đi Địa ngục khi họ rời khỏi thế gian nầy. Thắc mắc của tôi
là, mà vẫn cứ thế, quí vị đã được cứu chưa? Có một giây phút đặc biệt trong cuộc
đời khi quí vị nhìn biết rằng mình là một tội nhân đang hướng đến Địa ngục và
chỉ có Chúa Jêsus mới có thể giải cứu quí vị mà thôi. Quí vị có nhớ thời điểm
mình được cứu bởi quyền phép và ân điển của Đức Chúa Trời hay không!?! Nếu sự ấy
đã xảy ra cho quí vị, quí vị sẽ nhìn biết nó! Khi Đấng có tầm cỡ Đức Chúa Trời
ngự vào quí vị, quí vị sẽ nhận thức được điều đó! Có phải quí vị có một sự đối
diện với riêng tư với Thân Vị Đức Chúa Trời rồi không?
(Minh hoạ: Đây chỉ là một tư tưởng
thôi, nhưng hãy lưu ý rằng cuộc gặp gỡ của Giôsuê với Đức Giêhôva đã khiến cho
ông phải sấp mình xuống mà thờ lạy, câu 14. Quí vị có thấy điều đó không?
Ao ước muốn thờ lạy của quí vị thổ lộ nhiều về mối quan hệ của quí vị với Đức
Chúa Trời. Có người đã quyết định rồi, họ sẽ không có khả năng làm việc ấy tối
mai. Có phải quí vị đã cầu xin Chúa về điều đó? Hay, có phải đấy là quyết định
của quí vị chăng? Quí vị thấy đấy, ơn cứu rỗi sẽ khiến cho quí vị phải thờ phượng,
song ơn ấy cũng khiến cho quí vị phải sấp mình xuống nữa đấy, câu 14).
B. Với địa vị của Đức Chúa Trời – Kế đó, Đức Giêhôva bảo Giôsuê rằng Ngài
là Quan Tướng Đạo Binh của Đức Giêhôva. Nghĩa là, Ngài là Đấng luôn luôn chiến
thắng. Ngài là Đấng bước đi trong chiến thắng ngay trước khi lâm chiến nữa kìa.
Nói khác đi, Ngài là Đấng đang nắm quyền tể trị mọi tình huống. Ngài chỉ nhắc
cho Giôsuê nhớ AI thực sự đang đánh trận đấy
thôi!
Đối
với chúng ta, điều nầy nói tới vấn đề nên thánh rất quan trọng. Nghĩa là, chúng ta đến với chỗ
mà ở đó chúng ta công nhận rằng nếu có bất kỳ đắc thắng nào trong đời sống của
chúng ta, chúng sẽ đến vì cớ quyền phép của Ngài chớ không phải vì năng lực của
chúng ta. Chúng ta phải hiểu rằng chúng ta cần phải phục theo quyền phép của
Ngài trong từng lãnh vực của đời sống chúng ta và chúng ta cần phải tin cậy
Ngài để bảo toàn chiến thắng cho chúng ta trong từng chiến trận mà chúng ta
tham dự. Vì lẽ đó, sự nên thánh là việc chúng ta đạt tới chỗ mà ở đó chúng ta
dâng đời sống của mình cho Ngài rồi tin cậy Ngài đưa chúng ta đến tại chỗ chiến
thắng. Sự nên thánh có nghĩa là chúng ta công nhận Ngài là Chủ Tể trong từng
lãnh vực đời sống của chúng ta. Phải chăng việc ấy là thực đối với quí vị? Hay,
có những lãnh vực trong đời sống của quí vị đang hạn chế đối với Đức Chúa Trời?
Sự nên thánh thực nhìn biết rằng Ngài là Chúa Tể của muôn vật, hay Ngài chẳng
phải là Chúa chi cả! Sự nên thánh ấy nhìn biết Ngài cần phải được trao cho chìa
khoá CHÍNH trong từng lãnh vực của
cuộc sống. Quí vị có đạt tới giới hạn thực sự AI đang nắm quyền tể trị
chưa? Cho tới chừng nào quí vị đạt tới mức ấy, quí vị có thể quên phần chiến thắng
kia đi, quí vị chắc chắn sẽ rơi vào chỗ thất bại cho xem.
C. Với quyền phép của Đức Chúa Trời – Khi Giôsuê gặp gỡ nhân
vật nầy, có hai việc rất kỳ lạ trong sự gặp gỡ ấy. Thứ nhứt, có câu trả lời của
Chúa cho sự thách thức của Giôsuê. Giôsuê hỏi Ngài: "Ngươi là người của
chúng ta hay là người của kẻ thù nghịch chúng ta?" Chúa đáp: "Không!" Quả là lạ lùng lắm đấy!
Tiếp đến, có vấn đề trong những gì Chúa bảo Giôsuê phải làm trong câu 15. Ở đó, Chúa truyền cho
ông phải cởi giày [số ít] ra. Tại sao chỉ có một
mà thôi? Khi Môise gặp gỡ Chúa ở bụi gai cháy, Chúa truyền cho ông phải cởi cả
hai chiếc giày ra, Xuất Êdíptô ký 3:5. Chắc chắn việc ấy là lạ lùng đối với tôi.
Tuy
nhiên, hai sự cố nầy nói cho chúng ta biết về vấn đề Đầu Phục. Khi Giôsuê hỏi Chúa,
không biết Ngài đứng về phía Israel hay về phía kẻ thù của Israel, Chúa đáp: "Không!" Cái điều Chúa đang phán
dạy là điều nầy: "Giôsuê ơi, Ta không đến để lo nắm lấy hai phía đâu, Ta đến
để nắm quyền chỉ huy!" Đây là một lời kêu gọi khiến Giôsuê phải phục
theo thẩm quyền của Đức Giêhôva trong chiến trận tại thành Giêricô. Giôsuê đã
nhận ra rằng Đức Chúa Trời, chớ không phải Giôsuê, là quyền lực ở đàng sau chiến
thắng sắp xảy tới. Đúng là một bài học cho hội thánh! Khi nào thì chúng ta học
biết sự thành công và đắc thắng của chúng ta không nằm trong vấn đề sức mạnh
hay khả năng của chúng ta? Khi nào chúng ta hiểu rõ rằng chiến trận nầy thuộc về
Đức Chúa Trời và không phải thuộc về chúng ta? Đức Chúa Trời đang phán với hội
thánh nầy tối nay: "Ta không ở đây để lo cho cả hai phía đâu, Ta đến để nắm lấy quyền chỉ huy!" Quí vị sẽ làm giống như
Giôsuê và sấp mình xuống trước uy quyền của Ngài không? Đấy là cách mà chiến thắng
sẽ đạt được!
Khi
đó, có vấn đề về chiếc giày. Tại sao Đức Giêhôva chỉ yêu cầu có một chiếc giày
mà thôi? Câu trả lời nằm ở thói tục xưa kia. Khi một giao ước được lập giữa hai
cá nhân, trong đó một người có quyền giữ giao ước và người kia thì không, cá
nhân yếu sức hơn trao cho cá nhân kia một trong hai chiếc giày của mình. Đấy là
cách nói của họ: "Tôi không thể, còn anh thì có thể". Điều nầy được thấy có trong sách Rutơ chương 4 và các câu
6-8.
Đối với Giôsuê, đây là một thách thức dành cho ông phải đạt tới chỗ mà ở đó ông
sẽ nhìn nhận sự yếu kém và bất khả của mình không sao đạt được chiến thắng. Đây
là lời kêu gọi để ông phải đầu phục Chúa. Đối với chúng ta, chúng ta cần phải học
biết lẽ thật cho rằng chúng ta không thể, còn Ngài thì có thể! Có một số người
trong phòng nầy và quí vị đang ra sức đánh trận với sức lực riêng của mình. Quí
vị sẽ cứ bị đánh mãi cho xem. Quí bạn ơi, quí vị cần phải cởi chiếc giày của
mình ra, trao nó cho Đức Chúa Trời rồi nói: "Lạy Chúa, con không thể đánh các trận
nầy, song Ngài có thể! Coni không thể đạt được chiến thắng mà con cần trong đời
sống con, song Ngài có thể!" Cái điều tôi muốn nói, ấy là chúng ta cần đạt tới
chỗ đầu phục tuyệt đối! Chỗ đó là nơi mà chúng ta và mọi sự chúng ta có đều đặt
dưới bệ chơn của Đức Chúa Trời. Ở chỗ đo là nơi chúng ta bằng lòng nói, một lần
đủ cả: "Lạy
Chúa, con không thể, nhưng Ngài có thể!"
(Minh hoạ: Hãy lưu ý với tôi, Giôsuê là một chiến binh! Khi ông sấp mình xuống trước mặt Chúa, ông đã tự đặt mình vào một vị thế dễ bị tổn thương. Ông gập cổ mình xuống. Ông tự đặt mình vào một vị thế mà ở đó ông không thể sử dụng chính thanh gươm của mình. Ông đã tự đặt mình vào một vị thế cực kỳ yếu ớt. Ông đầu phục Chúa một cách hoàn toàn! Quí vị có từng đến với vị thế ấy trong chính đời sống của mình chưa? Quí vị có bao giờ đến với vị thế mà ở đó quí vị tự đặt bản thân cùng thanh gươm mình trên đất trước mặt Chúa rồi đầu phục một cách trọn vẹn với ý chỉ của Ngài trong đời sống của quí vị chưa? Nếu chưa, quí vị cần phải đến với Ngài hầu cho quí vị thưởng thức chiến thắng tuyệt đối mọi pháo đài trong đời sống của quí vị).
I. Bao gồm
sự đối diện với.
II. BAO GỒM SỰ TIN CẬY (6:1-5).
(Minh
hoạ: Một bước khác nữa trên con đường hướng tới đắc thắng thuộc linh đối
với những pháo đài của cuộc sống đòi hỏi sự tin cậy nơi Chúa. Có ba lãnh vực
trong đó Giôsuê đã tỏ ra sự tin cậy. Những lãnh vực nầy cần phải là thật đối với
chúng ta nữa).
A. Nơi những lời hứa của Đức Chúa Trời (các câu 1-2) – Trước khi Giôsuê lâm trận
chống lại thành Giêricô, ông đã được nhắc nhớ về các lời hứa của Chúa ban chiến
thắng cho dân Israel. Có những lời hứa trong quá
khứ - Giôsuê
2:9 và
có những lời hứa trong hiện tại - Giôsuê 6:2. Những lời hứa trong
quá khứ nhắc cho Giôsuê nhớ đến mọi điều Đức Giêhôva đã hứa phải làm từ xa xưa.
Raháp đã biết đến các lời hứa nầy trong 40 năm. Những lời hứa trong hiện tại nhắc
cho Giôsuê nhớ rằng Đức Giêhôva đã không đổi ý Ngài về vấn đề. Đức Chúa Trời vẫn
dự trù ban cho Israel phần chiến thắng trong vấn đề nầy.
Khi
chúng ta nhìn vào các pháo đài của chúng ta tối nay, có thể chúng ta nghĩ rằng
chúng ta sẽ không bao giờ nhìn thấy chúng sụp đổ dưới chân mình. Tuy nhiên, nguyện
chúng ta phải nhớ lại rằng Đức Chúa Trời sẽ luôn gìn giữ mọi lời hứa của Ngài! Ngài
đã hứa với chúng ta phần chiến thắng, và chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta, I Côrinhtô 15:57; II
Côrinhtô 2:14; Rôma 8:37. Bất cứ gì Đức Chúa Trời đã hứa, Ngài có quyền làm trọn, Rôma 4:21; Êphêsô 3:20. Vì vậy, chúng ta hãy đối
diện với mọi pháo đài kia cũng như dám chắc sự thực rằng Đức Chúa Trời sẽ làm mọi
sự Ngài đã hứa với chúng ta Ngài sẽ làm!
B. Trong chương trình của Đức Chúa Trời (các câu 3-5a) – Ở ngoài mặt, chương trình của Đức Chúa Trời dành cho chiến
thắng của Israel dường như kỳ lạ lắm. Rốt lại, thực sự thì Israel đòi hỏi điều
gì để khiến cho các bức tường của thành Giêricô phải sụp xuống chứ? Chẳng có gì hết! Khi quí vị đến tại nơi ấy,
mọi sự quí vị phải làm là noi theo chương trình của Đức Chúa Trời và các thầy tế
lễ mang bảy cây kèn tiếng vang, họ phải đi trước hòm giao ước. Các thầy tế lễ sẽ
thổi kèn lên và dân sự cần phải bước theo sau hòm ấy, và toàn thể cuộc diễu
binh là phải đi vòng thành phố một bận một ngày vào trong 6 ngày như thế. Đến
ngày thứ bảy, họ cần phải đi quanh thành 7 lần và ở phần cuối của lần thứ bảy đó,
họ phải hô to lên. Khi điều nầy diễn ra, các bức tường thành sẽ sụp cả xuống. Lạ
lùng thay!
Tôi
nghĩ, bài học dành cho chúng ta trở nên rõ ràng khi chúng ta dành thì giờ để
quan sát thật kỹ những điều Đức Giêhôva bảo họ phải lo làm.
1. Họ cần
đến 7 thầy tế
lễ. Bảy là con số trọn vẹn hay đầy đủ trong Kinh thánh. Thầy tế lễ là
minh hoạ nói tới vị trạng sư, hay một người đứng giữa loài người và Đức Chúa Trời.
Đây là minh hoạ nói tới Vị Trạng Sư hoàn hảo hay trọn vẹn. Theo Kinh thánh, các thánh đồ đều có một Vị
Trạng Sư hoàn hảo. Danh của Ngài là Đức Chúa Jêsus Christ, 1 Giăng 2:1. Và, khi chúng ta đến
nghịch lại các pháo đài của cuộc sống, Ngài đang thực hiện sự cầu thay cho
chúng ta ở trước ngai của Đức Chúa Trời, Hêbơrơ 7:25; Rôma 8:34.
2. Họ cần
mang theo 7 cây kèn tiếng vang [làm bằng sừng cừu đực]. Cừu đực là minh hoạ nói tới Sự chuộc tội. Hãy nhớ lại, khi Ápraham đem Ysác lên đỉnh Núi Môria để buộc
Ysác phải chịu chết? Chính con cừu đực đã cung ứng cái giá cứu chuộc dành cho
Ysác. Vì vậy, chúng ta cần một sự cứu chuộc trọn vẹn hay hoàn hảo. Tôi đã nhắc
tới vấn đề nầy rồi tối nay, còn quí vị có chắc là mình đã được cứu chưa vậy? Sẽ
chẳng có chiến thắng sau cùng, thực sự nào hết đối với xác thịt và thế gian cho
tới chừng nào quí vị đã được cứu bởi ân điển của Đức Chúa Trời. Khi quí vị trở
thành người dự phần chương trình cứu rỗi của Đức Chúa Trời qua huyết của Chúa
Jêsus, quí vị đã được trao cho quyền phép để thưởng thức sự đắc thắng và tự do
khỏi quyền phép của tội lỗi trong đời sống của quí vị, Rôma 6:1-14.
3. Họ cần
phải đem theo hòm giao ước. Hòm giao ước tiêu biểu cho Đức Chúa Jêsus
Christ trong mọi sự đầy dẫy của Ngài. Trong hòm là cái bình bằng vàng đựng mana,
nói tới sự tiếp trợ dư dật của Ngài. Cây hạnh trổ hoa của Arôn cũng có ở đó nữa.
Điều nầy nói tới quyền phép của Đấng Christ và sự sống của Ngài. Hai bảng Luật
Pháp cũng có ở đó. Những điều nầy nhắc cho chúng ta nhớ rằng Ngài là sự ứng
nghiệm của Luật Pháp dành cho quí vị và tôi. Ý tưởng là thế nầy đây: trong Chúa
Jêsus chúng ta tìm gặp mọi sự chúng ta có cần để tham dự chiến trận chống lại mọi
pháo đài trong đời sống của chúng ta. Ngài ban cho chúng ta mọi sự tiếp trợ
chúng ta có cần khi chúng ta lâm chiến. Ngài có mọi quyền phép ở trên trời và dưới
đất. Ngài ban cho chúng ta quyền phép để bước đi trong đời mới của cuộc sống. Ngài
đã buông tha cho chúng ta đối với quyền lực và mọi đòi hỏi của Luật Pháp, khiến
cho chúng ta được tự do để sống cho Đức Chúa Cha trong quyền phép và sự vinh hiển.
4. Họ chỉ
cần đem theo những thứ nầy đồng đi với họ quanh thành phố. Đức Chúa Trời đã hứa với
họ, các bức tường của thành Giêricô sẽ sụp xuống như một kết quả! Nói khác đi, mọi
sự họ phải làm là có sự tin cậy nơi chương trình của Đức Chúa Trời, bước đi với
những vụ việc mà Ngài đã ban cho họ và họ sẽ vui hưởng sự chiến thắng. Ngài muốn
họ chẳng làm chi hết trừ ra bước đi bởi đức tin mà thôi!
Đúng
là một bài học cho Hội thánh! Bí quyết của việc sống đời sống Cơ đốc, vui hưởng
đắc thắng đối với những tội lỗi rồi nhìn xem các pháo đài sụp xuống là đây: quí
vị không thể làm được điều đó! Quí vị không thể sống đời sống Cơ đốc! Quí vị
không phải sống đời sống ấy, Chúa Jêsus đã sống đời sống đó rồi! Khi quí vị phục
theo chương trình của Ngài, và để cho Ngài sống qua quí vị, quí vị sẽ tận hưởng
chiến thắng của Ngài, Galati 2:20. Mọi sự Đức Chúa Trời muốn quí vị phải
làm là thôi đừng cố gắng nữa mà chỉ yên nghỉ trong Ngài. Ngài đã đạt được chiến
thắng rồi. Chúng ta thắng là do chẳng làm chi hết! Bằng cách chỉ ở trong Ngài
và đặt lòng tin cậy tuyệt đối nơi chương trình của Ngài, chúng ta tận hưởng sự đắc
thắng mà chỉ mỗi mình Ngài mới có thể ban cho mà thôi.
C. Nơi quyền phép của Ngài (câu
5b) - Israel
sắp sửa học biết sự thực, ấy là chiến thắng ở nơi Đức Giêhôva chớ không phải ở
nơi họ. Họ sắp sửa dự phần vào chiến thắng lạ lùng nhất trong cả lịch sử. Đối với
họ, chiến thắng sẽ có đấy, không phải là kết quả của việc cố gắng, mà là kết quả
của mỗi việc tin cậy Đức Chúa Trời mà thôi.
(Minh
hoạ: Quí vị không mệt mõi khi cố gắng sống đời sống Cơ đốc và thất bại
sao? Vậy thì, hãy ngưng hết đi! Chỉ khởi sự tin cậy mà thôi! Hãy yên nghỉ trong
công tác đã hoàn tất của Đấng Christ. Hãy nhận biết quí vị chẳng có ai để mà
làm đẹp lòng trừ ra Đức Chúa Trời. Và, nếu quí vị đang ở trong Chúa Jêsus, Ngài
đã thoả lòng rồi với quí vị! Tôi không biện minh cho việc sống buông thả đâu. Hãy
tránh xa lối sống đó! Nếu quí vị sống theo đường lối của Đức Chúa Trời, quí vị
sẽ ngày càng thánh khiết hơn, quí vị không phải làm việc nhọc nhằn mới thưởng
thức cuộc sống đó. Ngài là Trạng Sư hoàn hảo. Ngài là Sự Chuộc Tội hoàn hảo. Ngài
là sự ứng nghiệm của Luật Pháp vì chúng ta. Chẳng có gì chừa lại cho chúng ta để
lo làm, mà chỉ có yên nghỉ trong công tác đã hoàn tất của Chúa Jêsus rồi vui hưởng
hành trình đến Thiên đàng. Tại sao quí vị nghĩ Ngài phán: “Mọi sự đã được trọn",
Giăng 19:30? Vì như vầy đây! Có nhiều người trong hội thánh luôn luôn thất
bại vì họ đang ra sức sống theo một tiêu chuẩn nào đó do con người gán trên họ,
đang khi mọi việc thực sự phải lo làm là “yên
nghỉ”, Mathiơ 11:28-30. Nếu chúng ta chịu học biết bước đi trong những
gì Chúa Jêsus đã làm rồi cho chúng ta, khi ấy chúng ta sẽ nhận lãnh những đắc
thắng mà Ngài đã sửa soạn cho chúng ta. Ngài đã làm rồi mọi việc. Mọi sự còn chừa
lại cho chúng ta là bước theo!)
I. Bao gồm
sự đối đầu
II. Bao gồm sự tin cậy
III. BAO GỒM CHINH PHỤC (6:6-21)
(Minh
hoạ: Mấy câu nầy thuật lại câu chuyện thật cảm động nói tới chiến thắng
mà Israel đã nhận được tại thành Giêricô. Hãy hình dung mọi điều người dân
trong thành đã suy nghĩ xem! Họ đã nhận được sự ứng nghiệm lời hứa của Chúa
dành cho họ. Khi họ đã nhận lãnh, có hai lẽ thật ở đây tôi muốn nhắc đến thật
nhanh tối nay).
A. Bao gồm sự quyết định (các
câu 6-15) – Như đã được nói rồi, họ chỉ làm theo đường lối của Đức Chúa Trời.
Họ bị thử thách phải đánh trận. Rốt lại, dân thành Giêricô lấy làm khủng khiếp đối
với dân Do thái! Tuy nhiên, họ chỉ có đi bộ thôi! Đấy là mọi sự Đức Chúa Trời bảo
phải làm! Khi quí vị làm theo đường lối của Đức Chúa Trời, sẽ luôn luôn có chiến
thắng! Khi nào thì hội thánh mới học biết được điều nầy? Há chẳng phải là phương
tiện và các phương pháp mới chăng! Chúng ta không cần quyển Kinh thánh mới cho
một loại phục vụ mới. Trong đời sống cá nhân của chúng ta, chúng ta sẽ thử phương
pháp tin kính nầy khi tìm kiếm quyền phép của Ngài. Hay, loại cầu nguyện nầy nhấn
mạnh vào việc sống năng động cho Đức Chúa Trời. Có thể lời cầu nguyện của Giabe
là câu trả lời! Kế tiếp, sau một vài ngày hay vài tuần lễ, chúng ta lại rơi vào
tình trạng bình thường trong cuộc sống cũng như trong hội thánh. Có thể chúng
ta cần có người bạn đồng sự nầy trong khi rao giảng phấn hưng. Rốt lại, mấy người
kia đi xuống phố gặp ông ta và mọi sự đà thay đổi! Thế rồi, khi nhà truyền đạo đi
rồi, sau mấy ngày, chúng ta lại sống theo lối cũ y như trước đây vậy! Không! Chúng
ta không cần mọi sự nầy đâu! Mọi sự chúng ta cần phải làm là kiên nhẫn lo liệu
công việc theo đường lối của Đức Chúa Trời. Chỉ hãy bước đi thôi, khi mọi sự mà
mình chưa nắm trọn được. Lúc có nhiều người bỏ cuộc, chỉ hãy bước đi. Khi có người
muốn chiến đấu, chỉ hãy bước đi. Khi có người dấy lên với một phương pháp mới,
chỉ hãy bước đi. Quí vị thấy đấy, nhận được chiến thắng là mối lo của Ngài, còn
vâng phục Ngài là việc của chúng ta!
B. Bao gồm sự kỉnh kiền (các
câu 16-20) - Israel đã đi bộ quanh thành ấy trong 6 ngày. Khi họ làm như thế,
có việc gì xảy ra cho các bức tường thành không? Không có gì hết! Khi họ đi
quanh thành 6 lần trong ngày thứ bảy, có việc gì xảy ra không? Không có gì hết!
Không có gì hết một cách tuyệt đối! Tại sao chứ? Vì con số 6 trong Kinh thánh
là con số của con người, Khải huyền 13:18. Con người có thể dám
nhọc nhằn thử sức bằng chính sức riêng của họ và họ chẳng hề nhận được chiến thắng!
Nhưng, khi họ diễu hành quanh bức tường đó lần thứ bảy rồi hô to lên, bức tường
đổ sụp xuống! Quí vị thấy đấy, số 7 là con số của sự trọn vẹn, hay sự đầy dẫy của
Đức Chúa Trời. Israel cứ việc bước đi trong sự kỉnh kiền của họ cho tới chừng họ
đã hoàn tất xong lãnh vực chính sức mạnh của họ rồi, bước vào lãnh vực quyền
phép của Đức Chúa Trời! Sau khi diễu hành quanh thành ấy 7 lần, họ quá kiệt sức
đến nỗi không còn sức để chiến đấu nữa! Khi họ đạt tới chỗ mà ở đó họ không thể,
song biết rõ Ngài có thể, một phép lạ đã diễn ra và pháo đài sụp xuống bằng phẳng!
Đấy là mục tiêu họ phải la lên trước khi bức tường thành sụp xuống! Họ đã ngợi
khen Đức Chúa Trời vì chiến thắng bởi đức tin, ngay trước khi chiến thắng ấy được
nhìn thấy tận mắt họ! Đấy là những gì đức tin đã nói tới, Hêbơrơ 11:1. Loại đức tin đó tôn
cao Đức Giêhôva!
Đối
với chúng ta, chúng ta hãy nhớ rằng chiến thắng mọi pháo đài sẽ đến khi chúng
ta đạt tới chỗ mà ở đó nó nằm ngoài tầm tay với của chúng ta và chỉ ở nơi một
mình Ngài mà thôi! Khi chúng ta đứng ngoài lãnh vực khả năng của mình rồi bước
vào lãnh vực những gì Đức Chúa Trời có thể làm trong đời sống chúng ta, khi ấy
chúng ta sẽ nhìn thấy mọi sự Đức Chúa Trời có thể trải ra trong một cuộc sống
hoàn toàn kỉnh kiền đối với Ngài!
C. Bao gồm cả sự chết (câu
21) – Sau
khi bức tường đổ xuống rồi, dân Israel vào thành Giêricô và đã giết hết thứ nào
còn sống, với ngoại lệ Raháp và gia đình của nàng, các câu 22-25. Điều nầy có kỳ lạ đối
với quí vị không vậy? Đức Chúa Trời vốn biết rõ nếu dân cư thành Giêricô được
phép sống, họ sẽ ảnh hưởng dân Do thái sống xa cách Ngài. Vì vậy, khi các bức tường
của pháo đài ấy sụp xuống, ai nấy ở trong thành đều phải chết.
Quí
bạn tôi ơi, khi quí vị đạt tới chỗ mà ở đó quí vị có thể gắn bó với các pháo đài
hiện đang có trong đời sống của quí vị, và Đức Chúa Trời, bởi quyền phép của
Ngài làm cho những thứ ấy phải sụp xuống vì quí vị. Quí vị phải chỗi dậy và biết
chắc mọi dấu vết của những thứ đó đã bị dời hết ra khỏi đời sống của quí vị! Dù
đó là thứ gì đi nữa, có người ở đây tối nay mang cái pháo đài nầy hay pháo đài
khác đến tại bàn thờ nầy rồi từ bỏ nó cho đến chết! Một số việc được phép sống
còn! Nếu chúng ta đánh bại chúng hôm nay rồi mà chẳng dứt bỏ gốc rễ của vấn đề,
cái pháo đài đó sẽ tự nó dựng trở lại trong đời sống chúng ta và còn mạnh hơn
trước nhiều. Lần tới, rất khó mà đánh cho nó sụm xuống! Hãy suy nghĩ xem, nan đề
với thành Giêricô không phải là thành phố! Nan đề với thành Giêricô là dân sự sống
trong thành ấy. Họ thù ghét Đức Chúa Trời và mọi sự Ngài đứng thay cho, còn họ
phải hư mất! Vì vậy, dù phải nhỗ bỏ thứ chi ra khỏi mấy cái pháo đài nọ trong đời
sống của quí vị, tôi thách quí vị thực hiện điều đó ngay tối nay! Đức Chúa Trời
sẽ giúp cho quí vị nhìn thấy những thứ ấy bị án tử cho đến đời đời!
Phần kết luận: Điều gì đang giữ quí vị
không bước tới với Đức Chúa Trời? Tư dục ư? Thù ghét ư? Ganh tỵ sao? Không tha
thứ chăng? Có phải tinh thần phê phán, cay đắng chăng? Dù là việc gì, cái pháo đài
ấy cần phải bị chinh phục ngay giờ nầy. Liệu quí vị có chịu đem nó đến với Chúa
rồi đánh bại nó theo cách của Ngài không?
Một
số người trong quí vị đã ra sức nhọc nhằn lắm. Tôi mời quí vị đến với Chúa
Jêsus, đặt thanh gươm của quí vị xuống, trao cho Ngài chiếc giày rồi hãy nói: "Lạy Chúa, con không thể làm việc ấy, nhưng Ngài có thể". Ngài sẽ thay đổi đời sống
của quí vị. Ngài sẽ giúp cho quí vị sống cho sự vinh hiển của Ngài.
Có
người ở đây chưa bao giờ có sự đối diện với Chúa lần đầu tiên thể ấy. Quí vị chưa
được cứu. Nếu quí vị ngã chết tối nay, quí vị sẽ bị hư mất rồi quí vị sẽ đi thẳng
vào Địa Ngục. Sự thể không nên xảy ra theo cách ấy! Nếu quí vị đến với Đức Chúa
Jêsus Christ, Ngài sẽ tiếp nhận quí vị và giải cứu quí vị!
Bản
chất của các pháo đài có là gì đi nữa trong đời sống của quí vị, có sự cứu giúp
và hy vọng nơi Thân vị của Chúa Jêsus tối nay. Nhưng, duy nhứt nếu quí vị chịu đến
với Ngài kìa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét